Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

“Chiếc Ốc Vít” Nhỏ Bé Đơn Giản Có Thể Cứu Nhà-Địa Cầu Của Chúng Ta, Phần 5/7

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Vấn đề là, không phải chỉ có loài người sống trên Địa Cầu. Chúng ta còn có những loài ma quỷ khác khắp nơi trong những thế giới khác bên cạnh Địa Cầu, và chúng ảnh hưởng đến một số người, nhất là những ai đã có xu hướng hiếu chiến ăn sâu vào trong bản thể của họ, thì nó khiến họ dễ bị ma quỷ ảnh hưởng, nhập vào họ và khiến họ gây chiến, gây rắc rối, đủ loại đau khổ cho những người khác. Đó chính là vấn đề. Vì vậy, tôi rất mừng là người dân trên Mặt Trăng thật sự biết tự bảo vệ mình bằng hệ thống an ninh cao. Tôi hy vọng điều đó sẽ luôn có hiệu quả đối với họ mãi mãi.

Việc chúng ta gây đau khổ cho nhau ở đây và tự đẩy mình vào nguy hiểm đến tính mạng là đủ tệ lắm rồi, nên đừng đi đến một thế giới hòa bình nào đó làm xáo trộn cuộc sống của họ nữa. Điều đó thật không công bằng. Họ đâu có làm gì sai với chúng ta. Họ thậm chí còn đi khắp nơi, ráng giúp đỡ bằng mọi cách có thể để bảo vệ an toàn cho chúng ta. Tôi chỉ hy vọng rằng cư dân Mặt Trăng sẽ không dấn quá sâu vào nghiệp báo của chúng ta để rồi chính họ bị bệnh và mang bệnh trở về Mặt Trăng. Ôi, cầu xin Thượng Đế bảo vệ cư dân Mặt Trăng. Họ thật sự rất tốt.

Ngay từ đầu cuộc trò chuyện, tôi đã hỏi vị Vua ấy rằng tại sao họ lại đối đãi tử tế với tôi như vậy, với tôi và những đệ tử xuất gia khác trước đây. Hồi đó tôi có nhiều đệ tử xuất gia, chúng tôi không có nhà, nên thường phải cắm trại ngoài trời, gần dòng sông để có nước uống. Và chúng tôi chỉ ca hát hoặc nướng khoai khi tôi không thuyết giảng. Vì vậy tôi hỏi: “Sao quý vị lại tử tế với chúng tôi như vậy? Tại vì thỉnh thoảng khi chúng tôi ca hát giữa thiên nhiên, dưới Ánh Trăng, Mặt Trăng của quý vị cứ đứng yên hàng giờ liền, cho đến khi chúng tôi hát xong và muốn đi ngủ, lúc đó trăng mới nhanh chóng lặn xuống sau ngọn núi”.

Nhiều đệ tử xuất gia thời đó vẫn còn sống, nên tôi không phải kể chuyện giải trí. Đó là một câu chuyện có thật. Và cũng tương tự như vậy, nhiều lần những điều khác thường xảy ra, hoặc Mặt Trăng chỉ mỉm cười thật tươi, như thể quý vị đang nhìn thấy gương mặt của một người hiện ra giữa bầu trời. Cả Mặt Trăng trở thành một khuôn mặt, một khuôn mặt mỉm cười. Một anh đồng tu ở Costa Rica đã nhìn thấy điều đó, và một đệ tử xuất gia cũng đã thấy và vẫn còn nhớ. Có lẽ anh ấy đã kể lại với ai đó, hoặc cũng có thể chưa. Nhưng tôi đang kể cho quý vị nghe câu chuyện mà những nhân chứng vẫn còn sống. Tôi chỉ kể cho quý vị nghe thôi. Và còn nhiều chuyện khác nữa, còn rất nhiều chuyện. Trước đây, tôi thường đưa các đệ tử xuất gia đi khắp nơi. Vì vậy, họ đã chứng kiến nhiều chuyện mà các anh chị em đồng tu bên ngoài không thấy được. Đây là một trong những chuyện đó.

Nên tôi đã hỏi Ngài: “Ngoài ra, thỉnh thoảng quý vị gửi tình thương đến tôi, Mặt Trăng, khi tôi vừa nghĩ đến quý vị hoặc ráng chụp ảnh ở một góc khó chụp trong rừng, thì quý vị lại gửi cho tôi một hình trái tim, rất rõ ràng, thậm chí có cả một vòng đen bao quanh trái tim, để làm cho nó càng nổi bật hơn. Tại sao quý vị lại tử tế với tôi như thế, rất thân thiện, rất yêu thương như vậy?” Ngài nói: “Bởi vì chúng tôi thương Ngài”. Ngài nói như vậy đó, đơn giản như vậy. Tôi nói: “Tôi cũng thương quý vị. Tôi nghĩ tất cả chúng tôi, con người và người-thân-động vật, đều thương quý vị. Tất cả chúng tôi đều thương quý vị. Quý vị thật đẹp giữa bầu trời. Quý vị thật đặc biệt. Nếu không có quý vị, tôi không biết chúng tôi sẽ cảm thấy thế nào khi sống mà không có Mặt Trăng”.

Ngài cũng mừng khi nghe nói thế. Ngài bảo rằng Ngài biết. Đó là lý do Ngài cũng ráng hết sức bảo vệ an ninh cho Địa Cầu chúng ta. Nhưng chính chúng ta thậm chí không quan tâm đến sự an toàn, an ninh, lương thực, nước, nạn đói hay bất cứ vấn đề nào khác của mình. Những người bên ngoài Địa Cầu, không liên quan gì đến chúng ta, lại quan tâm đến chúng ta rất nhiều. Người dân từ Hỏa Tinh, Kim Tinh và Mặt Trăng. Theo như tôi biết, còn nhiều hơn thế nữa, dĩ nhiên rồi. Tôi rất thích nói chuyện với tất cả họ vì họ có rất nhiều kiến thức và năng lượng hòa bình, khiến mình thương mến họ. Nhưng tôi không có nhiều thời gian để trò chuyện. Đôi khi chỉ tự nhiên nói thôi. Khi cảm thấy tự nhiên, thì tôi sẽ trò chuyện với họ. Còn không, tôi sẽ không chạy khắp Vũ Trụ và từ nơi này đến nơi khác, gõ cửa nhà họ chỉ để muốn trò chuyện.

Chỉ vì Mặt Trăng luôn hiện diện ngay trước mắt chúng ta, và Mặt Trăng đã rất tử tế và thể hiện rất nhiều tình thương với tôi, rất thân thiện. Ngay cả với nhóm người xuất gia của tôi cách đây vài năm. Hồi đó, chúng tôi không có máy ảnh. Chúng tôi nghèo, chỉ là những người không có nhà. Vì vậy, chúng tôi không thâu lại tất cả những hiện tượng này cho quý vị xem. Nhưng những chuyện tôi kể với quý vị đều là thật. Thực ra, tôi đã bỏ sót nhiều chi tiết khác. Chẳng hạn như nhiều khi chúng tôi đang ở trên bãi biển hoặc một nơi nào đó và có những áng mây che phủ toàn bộ Mặt Trăng. Tôi chỉ nói: “Ôi, ước gì Mặt Trăng hiện ra”. Và rồi, Mặt Trăng lập tức xuất hiện, xua tan tất cả đám mây. Tôi có thể nhìn thấy rõ. Và rồi, dĩ nhiên, Trăng không thể [xuất hiện] quá lâu vì có quá nhiều mây, nên Trăng lại biến mất ngay lập tức. Nhưng rồi, sau đó, Trăng lại xuất hiện lần nữa. Rất nhiều lần như vậy. Ngoài ra, Mặt Trời cũng giống vậy. Bất cứ khi nào tôi ra ngoài với máy ảnh, tôi muốn chụp hình. Dĩ nhiên, trong rừng, khó có thể tìm được khoảng trống. Nhưng Mặt Trăng cố gắng rất nhiều, luôn xuất hiện từ những đám mây hoặc di chuyển đến một chỗ khác không có cây cối, rất nhanh, để tôi có thể chụp ảnh.

Tôi vô cùng biết ơn vì tất cả tình thương mà tôi nhận được từ khắp nơi. Rồi, Mặt Trăng, Mặt Trời, các ngôi sao, và ngay cả những người-thân-động vật nhỏ bé như người-thân-sóc và -chim, tất cả đều đến trò chuyện và thể hiện tình thương. Tôi vô cùng biết ơn Ân Điển của Thượng Đế, để tôi có những kỷ niệm đẹp như vậy từ những người không ở bên cạnh tôi, từ những người-thân-động vật, thay vì bị ức hiếp, bị đuổi bắt hay bị đe dọa bởi chính những người đồng loại của tôi trên Địa Cầu này. Nên đôi khi, tôi cảm thấy rất buồn. Rồi tôi nghĩ: “Tôi có thể đến và sống với Mặt Trăng không?” Họ nói: “Vâng, rất hoan nghênh”. Tôi nói: “Chắc tôi không có may mắn đó đâu, nhưng còn những con người khác thì sao? Nếu họ muốn đến sống với quý vị, họ có thể làm vậy không?” Rồi Ngài nói: “Được, họ có thể. Nhưng thứ nhất, họ phải ở cùng đẳng cấp với chúng tôi. Thứ hai, họ phải thực sự cam kết ở lại với chúng tôi. Sau đó, khi họ qua đời, chúng tôi sẽ chào đón họ và đưa họ đến đây”.

Tôi nói: “Nhưng bây giờ quý vị có thân thể vật chất trên thế giới của quý vị, còn những người từ Địa Cầu, nếu họ chết, thì họ không còn thân thể vật chất nữa. Vậy thì họ sẽ sống với quý vị như thế nào?” Ngài nói: “Ồ, chúng tôi có một công cụ. Chúng tôi có thể trả lại cho họ xương thịt, và sau đó họ sẽ giống như khi họ còn sống, và họ có thể sống với chúng tôi”. Tôi lại hỏi: “Có bao nhiêu con người đã sống ở đây với quý vị rồi?” Ngài nói: “403. Cho đến nay, có 403 người”. Họ hạnh phúc bên nhau, cùng một đẳng cấp, dĩ nhiên, cùng một hình thể, mãi mãi thật hạnh phúc. Nếu con người được cư dân Mặt Trăng chấp nhận và sống ở đó với họ, con người cũng được giải thoát mãi mãi. Tuy nhiên, những người này phải đạt cùng một đẳng cấp, ít nhất là Đẳng cấp Thứ Tư. Trên đó không ai thuộc Đẳng cấp Thứ Năm, chỉ có Đẳng cấp Thứ Tư thôi. Và dĩ nhiên, họ sẽ phải được kiểm tra xem có thật sự thành tâm, có tiêu chuẩn đạo đức tốt, thuộc đẳng cấp cao, khai ngộ, bình an và tương đồng với cư dân Mặt Trăng không, trước khi được chấp nhận. Dĩ nhiên rồi. Ai lại muốn có sự hỗn loạn trong một thế giới vốn yên bình và hạnh phúc như thế?

Vậy nên tôi hỏi Ngài rằng nhà của họ có... Tôi có thể thấy, nhưng, dĩ nhiên, chúng tôi đang trò chuyện. Tôi không thể cứ nói: “Ồ, tôi thấy mọi thứ. Ngài không cần nói cho tôi biết”. Chỉ trò chuyện, thân thiện, cũng để mình biết. Vậy nên tôi hỏi nhà của họ nằm trên mặt đất hay trên không trung, bởi vì trên nhiều tinh cầu tân tiến hơn, nhà cửa thường nằm trên không trung, chứ không đặt dưới mặt đất như ở Địa Cầu. Ngài nói: “Chúng ở trên mặt đất”. Tôi nói: “Vậy à. Quý vị cũng đi bộ? Hay là quý vị có xe bay và những thứ mà ở đây chúng tôi gọi là UFO… Quý vị vẫn đi bộ sao?” Ngài nói: “Phải, chúng tôi vẫn đi bộ trên mặt đất”. Tương tự như ở thế giới này, nhưng họ dùng xe bay nếu cần đi một chặng đường dài, như từ nơi này đến nơi kia của Mặt Trăng bên trong.

À, nhân tiện, vì tôi đã hỏi: “Quý vị sống ở phía sáng hay ở phía tối của Mặt Trăng?” Ngài nói: “Cả hai, ở cả hai phía”. Vậy là, họ dùng xe bay đi khắp nơi để gặp nhau. Nhưng họ không cần lái xe như cách chúng ta lái xe ở đây. Họ dùng ý lực để điều khiển bất cứ phương tiện hay thiết bị nào họ có để nâng vật dụng hoặc để làm việc. Ở đó không có sự nặng nề. Như vậy tốt hơn. Ở đây, chúng ta cần rất nhiều, rất nhiều dụng cụ để nâng ngay cả chỉ một vài tảng đá. Và đôi khi, ngay cả như vậy, chúng ta cũng không làm được. Và thường thì khi dụng cụ bị hư, chúng ta không thể dùng được nữa. Mất rất nhiều thời giờ để sửa chữa hoặc phải vứt bỏ và mua cái mới.

Tôi đã hỏi Ngài (vị Vua của Mặt Trăng) Ngài cảm thấy thế nào về thế giới của chúng ta. Ngài nói Ngài cảm thấy buồn vì chúng ta tự tạo ra quá nhiều rắc rối cho chính mình, và dù chỉ một giải pháp đơn giản chúng ta cũng không thể thực hiện được. Ngài biết rằng tôi ủng hộ việc ăn thuần chay để cứu Địa Cầu và mang lại hòa bình vĩnh viễn nơi đây, nhưng mất quá nhiều thời gian mà toàn thế giới vẫn chưa hoàn toàn chuyển sang thuần chay. Ngài biết tất cả những điều đó, và Ngài nói rằng Ngài cảm thấy buồn. Chỉ là một giải pháp nhỏ, và chúng ta có thể dễ dàng thực hiện để cứu cả thế giới để nhân loại có thể tiếp tục sống trên một Địa Cầu xinh đẹp như vậy.

Ngài nói rằng Địa Cầu của chúng ta rất đẹp. Nhiều tinh cầu khác ganh tị, vì chúng ta có thể sống trên bề mặt Địa Cầu mà không phải lo lắng về điều gì, nghĩa là trên mặt đất, trên bề mặt Địa Cầu. Và chúng ta cũng có thể sống bên trong Địa Cầu, ở khu vực rỗng bên trong Địa Cầu, giống như cách họ đang sống trong lòng Mặt Trăng. Họ cũng có thể tạo ra mặt trăng và mặt trời của riêng họ, và còn có thể điều chỉnh chúng sao cho nhiệt độ luôn ổn định, rất lành mạnh, không khí lúc nào cũng trong lành. Và tôi hỏi Ngài: “Vậy quý vị luôn có ánh sáng hay sao?” Ngài trả lời: “Không, ban đêm, khi chúng tôi cần nghỉ ngơi, ánh sáng sẽ tự động tắt”. Vậy nên mọi thứ ở đó đều yên bình và dễ dàng.

Họ không cần ăn, nên tôi đoán là [cuộc sống] dễ dàng hơn so với thế giới này, nơi mà con người tranh đấu vì thức ăn, nước uống và đủ mọi tiện nghi, thậm chí vì lòng tham. Nếu không, Địa Cầu vốn dĩ đã có thể cung cấp đầy đủ lương thực và tiện nghi cho mọi người có đời sống đơn giản. Nhưng con người luôn nghĩ: “Càng nhiều càng tốt”. Vì vậy tiếp tục chiếm lấy nhiều hơn vẫn không bao giờ đủ. Đó là lý do có quá nhiều vấn đề nảy sinh. Có quá nhiều vấn đề vì lòng tham. Và kẻ mạnh áp bức kẻ yếu, như vậy.

Photo Caption: Tín Hiệu Khiêm Nhường Sẽ Nở Rộ Thành Mùa Xuân Rực Rỡ

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần (5/7)
Xem thêm
Video Mới Nhất
Tin Đáng Chú Ý
2025-06-07
98 Lượt Xem
Giữa Thầy và Trò
2025-06-07
299 Lượt Xem
Giữa Thầy và Trò
2025-06-06
1037 Lượt Xem
36:19

Tin Đáng Chú Ý

42 Lượt Xem
Tin Đáng Chú Ý
2025-06-05
42 Lượt Xem
Lời Thánh Khải
2025-06-05
53 Lượt Xem
Chương Trình
2025-06-05
34 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android