Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Cách Sống Một Đời Đơn Giản Và Hạnh Phúc, Phần 3/13

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Tôi vẫn chưa bao giờ quen với người đời. Tôi đã nói với quý vị rồi là tôi rất nhút nhát và sợ phải gặp công chúng. Ở Ấn Độ, tôi luôn ẩn mình. Ngay cả khi tôi chưa là một Minh Sư, mọi người đã để ý đến tôi. Có lẽ vì tôi là người Á Đông duy nhất ở đó, hoặc có lẽ tôi trông “kỳ lạ” không biết nữa. Trông giống như người ngoại tinh gì đó. Ờ. Từ khi còn nhỏ tôi luôn thu hút sự chú ý, mà thì tôi rất nhát, rất nhút nhát. Bởi vậy mà tôi không muốn gặp mọi người. Vì vậy, tôi nghĩ tôi phải dần quen với đám đông thôi. Nhưng dù vậy, đó không phải là điều tôi mong muốn. Tôi chỉ làm vậy, thế thôi. Tôi kiểm soát cảm giác và cảm xúc của mình, thế thôi. Chớ không phải là tôi thực sự luôn thích ở trước đám đông.

Tại sao chúng ta lại nói về chuyện này? Ồ phải, phải. Ví dụ, cuối tuần này, trước cuối tuần. Tôi nói: “À, mọi người có thể đến và ở lại. Chúng tôi sẽ dọn căn nhà cho trống, cho quý vị ở”. Nhưng khi mọi người bắt đầu đến và rồi cánh cửa bắt đầu kêu cọt kẹt và cây cối bắt đầu bị đốn hạ và đủ thứ, và tôi bắt đầu cảm thấy rắc rối. Quá đông, ngồi khắp nơi và mọi người mong đợi được gặp tôi mỗi ngày. Và rồi tôi bắt đầu... Ồ, tôi nói với vị xuất gia này: “À, anh bảo họ về ngay bây giờ được không? Về rồi trở lại vào cuối tuần”. Và sau đó tôi nói: “Ồ thôi, chúng ta không thể làm vậy. Mọi người về rồi quay lại thì quá rắc rối”. Tôi nói: “Thôi, để tôi kiên nhẫn một vài ngày”. Nên tôi bảo anh ấy: “Thôi, để họ ở lại cho đến cuối tuần”. Và rồi tôi tự nhủ: “Ừ, chỉ là cuối tuần thôi, rồi sau đó mình sẽ chạy trốn. Đừng lo lắng về điều đó. Mình sẽ bỏ cuộc luôn”. Tôi tự nhủ. Đó là cách tôi trải qua cuối tuần này. Đó là cách tôi vượt qua được. Và sáng nay tôi lại muốn chạy trốn. Rồi tôi nói: “Thôi kệ, chỉ còn một buổi sáng cuối cùng”. Và rồi tôi sẽ bảo họ đặt vé ngay lập tức, ngay tối nay. Sáng nay tôi tự nhủ với mình trên giường như vậy đó.

Tại vì nhiều khi nó đè nặng mình khi nghe những vấn đề của mọi người, đôi khi cảm thấy vô vọng. Và thế giới đầy rẫy đau khổ. Đi đến đâu, mọi thứ mình nghe thấy chỉ toàn là đau khổ, đau khổ. Và mình cảm thấy thất vọng. Đứng một bên. Và không biết làm sao để giúp đỡ để làm giảm nhẹ nhanh nhất. Dĩ nhiên, nếu mình bảo họ thiền định, ăn thuần chay, giữ kỷ luật, thì mọi thứ sẽ thay đổi, sẽ chuyển biến tốt hơn. Nhưng họ không kiên nhẫn chờ được. Và đôi khi tôi cũng không kiên nhẫn nhìn họ đau khổ trong thời gian đó. Và rồi tôi nghĩ: “Ồ, thật ra mình có thể giúp mọi người không? Những gì tôi đã nói với quý vị có thật sự hữu ích hay không? Sự hiện diện của tôi có thật sự cần thiết không?” Tôi tự hỏi: “Liệu nó có thành công không?” (Dạ thành công. Rất thành công, thưa Sư Phụ của con.) Nó giúp quý vị hả? (Dạ phải.) (Dạ giúp ích rất nhiều.)

(Và con đã nghe về Ngài cách đây 25 năm. Sư Phụ có muốn con nói chuyện không?) Anh đã nghe về tôi (Dạ vâng.) 25 năm trước? (Ngài tái lâm. Ngài đang đến.) Lúc đó tôi đâu có ở đây. (Không, con đã... khi con còn nhỏ, con đã nghe về sự tái lâm của Ngài. Ngài có muốn con nói không?) Được, nếu anh muốn. Anh không cần nói, nhưng có thể nói. (Con sẽ cố gắng hết sức để nói bằng tiếng Anh, nhưng tốt hơn là con nên nói tiếng Âu Lạc [Việt Nam].) Được, anh nói tiếng Âu Lạc (Việt Nam), và anh ấy sẽ dịch. Ráng dịch nhé. (Dạ.) Anh nói tiếng Âu Lạc (Việt Nam) đi. (Dạ vâng, thưa Sư Phụ.) Hãy nói ngắn gọn, chính xác.

(Dạ vâng. Năm 1945, khi mà toàn thế giới đang yên ổn thì bỗng tự nhiên Âu Lạc (Việt Nam) bắt đầu có chiến tranh.) Được, nói chậm. Nói chậm thôi. (Dạ vâng.) Anh ấy phải dịch. (Năm 1945, khi Âu Lạc [Việt Nam] có chiến tranh…) (Có được một nhà tiên tri nói đến sự ra đời của một vị Phật sống. Vị Phật sống đó sẽ hòa hợp Công giáo và Phật giáo.) (Một nhà tiên tri nói với con về sự ra đời của một vị Phật sống. Vị Phật sống đó sẽ đến dung hòa các giáo hữu trong Thiên Chúa giáo và Phật giáo.) Không. Các tôn giáo khác nhau, không chỉ các giáo hữu trong Thiên Chúa giáo và Phật giáo. (Dạ phần lớn là như vậy. Nghĩa là có tất cả nhưng mà phần lớn là hai cái tôn giáo lớn lúc bấy giờ đang ở trong nước mình và đang ở trong thế giới đó. Thưa Sư Phụ, ngoài ra ông ta còn tiên đoán nhiều điểm mà bây giờ...) Anh nói ngắn gọn để anh ấy dịch. (Hai tôn giáo đó là hai tôn giáo lớn nhất ở Âu Lạc [Việt Nam] lúc bấy giờ, và nhà tiên tri còn nói nhiều điều khác nữa.)

(Thưa Sư Phụ, ông ta còn tiên đoán nhiều chuyện bây giờ chưa thấy đăng, thấy thực hiện ra. Chốc nữa chúng tôi sẽ có dịp nói. Bây giờ chỉ xin Sư Phụ, thưa trình một chuyện là từ bao lâu đó, chúng tôi cứ đi tìm, tìm, tìm, tìm, tìm. Thưa Sư Phụ, gần đây đó, Ngài Thanh Hải Sư Phụ nơi con đã chỉ cho con một cái con đường lạ lắm. Con xin trình với Sư Phụ và có lẽ...) (Và con đã đi tìm một thời gian dài. Và gần đây, Đức Phật, Sư Phụ Thanh Hải, bên trong con đã nói với con một điều.) (Con xin phép, một ngày gần đây con đi tìm tới cái chỗ mà nhà tiên tri đó đã nói về sự ra đời của vị Phật sống đó.) (Con đã đi tìm nơi vị Phật sống đó ra đời.) nơi vị Phật sống đã ra đời.)

(Thưa Sư Phụ, Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư nơi con đã dạy rằng vạn sự bắt đầu bằng Âm Thanh [Thiên Đàng nội tại] và Ánh Sáng [Thiên Đàng nội tại].) (Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư bên trong con đã dạy con rằng mọi thứ đều bắt đầu với Ánh Sáng [Thiên Đàng nội tại] và Âm Thanh [Thiên Đàng nội tại].) (Thưa Sư Phụ, từ năm 1945 đó, con đã được nghe thấy những cái Nhạc Điệu, tức là Âm Thanh [Thiên Đàng nội tại] đó.) (Từ năm 1945, con đã nghe được Âm Thanh [Thiên Đàng nội tại].) (Kính thưa Sư Phụ, không những là con mà biết bao nhiêu người cũng được nghe cái Âm Thanh, Âm Nhạc đó. Con xin phép để con chỉ rõ rệt hơn nữa.) (Không chỉ con, mà rất nhiều người cũng đã nghe Âm Thanh, âm nhạc đó. Con xin phép miêu tả chi tiết hơn.)

(Kính thưa Sư Phụ, thời Pháp thuộc rất là khổ, các anh em sinh viên ở Hà Nội đã làm được những cái bài âm điệu. Mà không ngờ những cái âm điệu đó còn theo điệu đến bây giờ.) (Các sinh viên ở Hà Nội đã sáng tác một bài hát và đến bây giờ, bài hát đó vẫn còn phổ biến.) (Dạ kính thưa Sư Phụ, nếu Sư Phụ cho phép, con xin trình bày dần dần. Nếu có điều gì sơ suất, xin Sư Phụ lượng thứ mà tha thứ cho.) (Con muốn giải thích từng chút một. Và nếu con có sai sót gì, xin Ngài tha thứ cho con.)

(Thưa Sư Phụ, cái bài hát đó bắt đầu bằng tiếng Pháp, do nhạc điệu của nhạc sĩ Lưu Hữu Phước. Con xin phép hát cái bài đó bằng tiếng Pháp, rồi các quý vị sẽ thấy nó không lạ gì với dân tộc Âu Lạc [Việt Nam] cả.) (Bài hát đó do nhạc sĩ Lưu Hữu Phước sáng tác bằng tiếng Pháp. Và con xin bắt đầu bằng tiếng Pháp.) (Nếu Sư Phụ cho phép và các đồng tu cũng cho phép, con xin phép Sư Phụ để cho con được hát ngay đây.) (Nếu Ngài cho phép và nếu các quý vị đồng tu khác cho phép, con muốn hát bài hát đó.)

(Thưa Sư Phụ, còn một năm nữa con đã 70 tuổi. Nhưng nhờ sự gia trì của Sư Phụ, con đã cải lão hoàn đồng.) (Sang năm tới, con sẽ 70 tuổi. Nhưng nhờ sự gia trì của Sư Phụ, con lại trở thành trẻ thơ.) (Và vậy con xin phép được hát. Nếu có điều gì sơ suất, xin Sư Phụ và các vị đồng tu lượng thứ cho.) (Con muốn hát và nếu con có gì sai sót, xin lượng thứ cho con.) (Con xin bắt đầu.

Này sinh viên ơi! Từ mặt đất vang lên Tiếng gọi kiên cường, Mạnh mẽ và cấp bách, vang dội khắp không gian. Từ cảng Nam Quang Đến sườn núi Cang Mù, từ di tích Angkor, Đến bờ biển An Nam, một tiếng hát rộn ràng vang lên: Phục vụ Tổ Quốc thân yêu! Luôn luôn không thể chê trách và không hề sợ hãi Để làm cho tương lai tươi đẹp hơn. Niềm vui, nhiệt huyết, tuổi trẻ Đong đầy lời hứa kiên trung. Sinh viên Đông Dương, Phục vụ và rèn luyện, Đó là mục tiêu, là luật của chúng ta, Và không gì lay chuyển được niềm tin của chúng ta!

Con xin phép Sư Phụ để cám ơn các đồng tu đã hoan hô cái giọng mẫu mưa rỉ của con. Dạ thưa Sư Phụ, cái điệu nhạc đó thì chắc các vị đồng tu đây đều hiểu là cái nhạc điệu của cái bản quốc ca của chúng ta. Khi các anh em sinh viên hồi đó đó, thưa Sư Phụ, đã dịch cái bài đó sang tiếng Âu Lạc [Việt Nam].) (Con cảm ơn Sư Phụ đã cảm kích giọng hát của con, nghe như tiếng ống sáo hoen gỉ. Từ năm 1945, các sinh viên đã dịch bài hát đó sang tiếng Âu Lạc [Việt Nam].) (Dạ thưa Sư Phụ, cái bài đầu tiên là bài “Tiếng Gọi Sinh Viên”.

Này sinh viên ơi! Đứng lên đáp lời sông núi Đồng lòng cùng đi đi đi mở đường khai lối Vì non sông nước xưa, truyền muôn năm chớ quên Nào anh em Bắc Nam cùng nhau ta kết đoàn Hồn thanh xuân… như gương trong sáng.

Dạ thưa, thế xong rồi ạ. Con xin thưa với Sư Phụ là cái bài đó được anh em sinh viên họ làm cái bài thành ra là của họ, tức là “Thanh Niên Hành Khúc”. Họ chỉ đổi mỗi cái chữ “thanh niên” thành chữ “sinh viên”, thành ra là một bài “Thanh Niên Hành Khúc”. (Bài hát đó có tên là “Tiếng Gọi Sinh Viên”. Và sau đó, sinh viên đã đổi từ “sinh viên” thành “công dân”.) (Không, không. Thanh niên. Đầu tiên là sinh viên sang thành thanh niên.) (Dạ, thanh niên.) (Vâng.)

(Con cũng xin thưa thật với Sư Phụ là con không hề bao giờ biết gì về nốt nhạc hết cả. Hôm nọ, con tự nhiên con lại làm được cái bài đó do sự đề nghị của một sư huynh ở đây. Một sư huynh con cũng không... con quên mất tên nhưng có nói con rằng là: “Ông cứ làm được cái gì ông cứ làm đi”. Thành ra cũng là cái sự khuyến khích của sư huynh đó con làm. Và con đã gửi Sư Phụ cái băng hôm qua. Mà nếu Sư Phụ cho phép, con cũng xin phép Sư Phụ để hát ở đây nghe cho các đồng tu.) (Và con không biết) (Nốt, nốt nhạc.) (nốt nhạc nào cả. Con không biết gì về âm nhạc, nhưng một sư huynh ở đây đã khuyên con: “Ông làm được gì thì cứ làm”. Và con đã cố gắng sáng tác một bài hát. Và con đã tặng Sư Phụ một món quà trong băng ghi âm ngày hôm qua. Nếu Sư Phụ cho phép, con xin hát bài hát đó.)

(Con xin cái bài này kính dâng lên Sư Phụ và tặng thân ái tất cả các bạn đồng tu của con. Bây giờ con thân yêu hơn hết cả trên đời này, hơn hết cả những người máu mủ của con. Cái bài đó như sau: Này đồng tu ơi, chúng ta đã truyền Tâm Ấn Một lòng cùng theo Minh Sư dắt dìu Giáo Pháp Ngày xưa Đức Thế Tôn rời cung đi cứu dân Ngày nay đất nước ta, triệu dân ra nước ngoài Làm cho nhân dân trên thế giới Hiểu cho thế nào Chân Lý Và nghiệp chướng quấy ác kéo dài khổ đau Làm cho dân sinh khó lòng tiến hóa Giải thoát, quyết tiến tới, thề theo gót Minh Sư Đưa hết mọi chúng sinh lên đến nơi Thiên Đàng Minh Sư ơi, con sẽ ăn chay suốt đời Minh Sư ơi, con thiền Âm Quang mỗi ngày Gắng công giải thoát, phát huy Phật tánh Xứng danh ngày kia cùng lên Niết Bàn)

Photo Caption: Thượng Đế Yêu Thương Chăm Sóc Từng Ngọn Cỏ, Từng Chiếc Lá Trên Cây!

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần (3/13)
1
Giữa Thầy và Trò
2025-07-08
2749 Lượt Xem
2
Giữa Thầy và Trò
2025-07-09
2041 Lượt Xem
3
Giữa Thầy và Trò
2025-07-10
1854 Lượt Xem
4
Giữa Thầy và Trò
2025-07-11
1675 Lượt Xem
5
Giữa Thầy và Trò
2025-07-12
1490 Lượt Xem
6
Giữa Thầy và Trò
2025-07-13
1463 Lượt Xem
7
Giữa Thầy và Trò
2025-07-14
1385 Lượt Xem
8
Giữa Thầy và Trò
2025-07-15
1238 Lượt Xem
9
Giữa Thầy và Trò
2025-07-16
1133 Lượt Xem
10
Giữa Thầy và Trò
2025-07-17
1114 Lượt Xem
11
Giữa Thầy và Trò
2025-07-18
996 Lượt Xem
12
Giữa Thầy và Trò
2025-07-19
866 Lượt Xem
13
Giữa Thầy và Trò
2025-07-20
958 Lượt Xem
Xem thêm
Video Mới Nhất
Giữa Thầy và Trò
2025-07-23
446 Lượt Xem
Tin Đáng Chú Ý
2025-07-22
669 Lượt Xem

Tin Đáng Chú Ý

0 Lượt Xem
Tin Đáng Chú Ý
2025-07-22
Dấu Tích Văn Hóa Khắp Nẻo Thế Gian
2025-07-22
Giữa Thầy và Trò
2025-07-22
664 Lượt Xem
Tin Đáng Chú Ý
2025-07-21
1068 Lượt Xem
37:03

Tin Đáng Chú Ý

207 Lượt Xem
Tin Đáng Chú Ý
2025-07-21
207 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android