(Kính thưa Sư Phụ, đồng tu ở Thụy Điển nhờ chúng con gửi lời thăm hỏi đến Ngài. Con có hai câu hỏi. Hai đứa con của chúng con đã được thọ nửa pháp. Bây giờ, mỗi ngày các cháu đều thiền quán Âm Thanh [Thiên Đàng nội tại] một tiếng đồng hồ. Vừa rồi con…) Không cần một tiếng, nửa tiếng là được rồi. (Dạ. Nhưng vị sứ giả Quán Âm khác nói là phải một tiếng.) Con của cô có muốn thiền lâu như vậy không? (Các cháu đều thiền rồi.) Vậy thì để họ thiền. (Mỗi ngày đều thiền.) Họ muốn thiền bao lâu thì thiền, miễn họ vui là được. (Dạ. Dạ.) (Con vừa mới thọ Tâm Ấn không lâu. Khi tọa thiền con không nghe được Âm Thanh [Thiên Đàng nội tại], cũng không thấy Ánh Sáng [Thiên Đàng nội tại]. Sáng nay Sư Phụ có nói rằng có thể niệm Năm Hồng Danh trước nửa tiếng. Vậy con cũng có thể áp dụng cách đó được không?) Được, dĩ nhiên được. (Được ạ.) Cô niệm chung với đồng tu cũng được, niệm một mình cũng được. (Dạ.) Cũng có thể mở băng của tôi để kế bên bất cứ lúc nào. (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ.) Âm lượng nho nhỏ thôi. (Dạ.)
(Một câu hỏi khác là: con và người chồng đồng tu của con sống ở thành phố Malmö, miền nam Thụy Điển, chúng con muốn làm một chút công việc cho Sư Phụ như là làm liên lạc viên.) Được chứ, nếu ở đó chưa có liên lạc viên. (Ở khu vực chúng con chưa có ạ.) Nếu quý vị có thời gian để làm việc đó. (Chúng con có.) Được. Được. (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ.) Hãy viết thư về trụ sở chính nhé. (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ.) Liên lạc với họ ở đó. Được.
(Chào Sư Phụ.) Bây giờ cô nhắm mắt lại thiền một chút đi. Những ai không nghe được Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại), những ai nghĩ là mình không có thể nghiệm, thì hãy nhắm mắt lại thiền hoặc quán Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại). Một lát sẽ có thôi. Giống như vị sư huynh hồi nãy. Vừa ngồi là có liền. Ừ. (Ở nhà?) Ở đâu? Cô ở đâu vậy? (Ở đây ạ.) (Chồng của con cũng được truyền Tâm Ấn rồi, bây giờ ba mẹ chồng của con cũng muốn tu hành. Đứa con trai thứ hai của con đã được truyền Tâm Ấn, bây giờ con gái con cũng muốn tu luôn. Cuối cùng, còn một cháu nữa, là cậu con trai út hơn năm tuổi, cháu nói: “Ai cũng thọ Tâm Ấn hết rồi. Vậy còn con thì sao? Con có thể thọ Tâm Ấn không?” Lúc cháu bốn tuổi, Sư Phụ đã… Chắc bé đã câu thông với Sư Phụ rồi, nên giờ bé cứ nài nỉ, hỏi tại sao không được thọ Tâm Ấn?) Đợi đến sáu tuổi thì bé có thể thọ Tâm Ấn. (Dạ không phải. Hiện giờ bé mới… Phải đến tháng Bảy năm sau bé mới tròn sáu tuổi.) Vậy thì đợi đến năm sau. (Bây giờ bé hơn năm tuổi, đúng vậy.) Đợi đến năm sau. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Hiểu rồi chứ? Rồi. Bây giờ bé có ở đây không? (Đứa bé.) Không có ở đây à? (Dạ không, không có. Bé đang ở Đài Loan [Formosa].) Ừ, vậy thì đợi đến lúc đó. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Ờ. Chỉ còn vài tháng nữa thôi. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Nếu có Sứ Giả Quán Âm đến sớm hơn một chút, thì thiếu vài tháng cũng không sao. Không sao đâu, cứ nói với họ. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Rồi.
Tôi biết quý vị muốn gì. Ai cũng muốn chạm vào tay tôi, chỗ này, chỗ kia. Tôi rất sẵn lòng làm vậy, chỉ là ở đây hơi khó. Thật sự chỉ để làm quý vị vui thôi. Chứ nhìn vào mắt tôi mới tốt hơn. Hiểu chưa? (Dạ hiểu.) Chuyện gì tôi cũng sẽ làm, miễn mọi người vui là tôi sẽ sẵn lòng làm. Chỉ là ở đây hơi bất tiện. Người thì đông quá, thời gian lại không đủ. Rồi còn phải trả lời câu hỏi, còn phải ăn uống, phải thiền, phải nhìn quý vị, phải vận động nữa, và v.v… Nên hơi khó. Quý vị còn muốn hỏi gì nữa không? (Sư Phụ.) (Là con.) (Ở đây ạ.) (Không hỏi nữa. Để Sư Phụ nghỉ ngơi.) Không sao, không sao. (Giờ con… Mắt Trí Huệ con bị đau.) Bây giờ hả? Tại sao vậy? (Dạ con không biết.) Được rồi. Tôi nói quý vị biết. Uống cái này đi. Những người có vấn đề, mỗi người uống một chút thôi. Còn không thì sau khi về nhà, đổ chung vào một thùng lớn, rồi mỗi người lấy một ly. (Dạ.) Chỉ những người có vấn đề. Những người khác thì không cần. Chỉ để giúp đầu óc họ yên tĩnh lại thôi. Xong chưa? Mọi người đã uống hết rồi hả? Hả? Cái ly cũng mất tiêu luôn? Chắc là họ để vào cái ly khác rồi đưa lại cho quý vị. Được rồi. Chờ chút nhé.
Sư huynh. (Chào Sư Phụ xinh đẹp. Con nhớ hồi đầu năm…) Cái từ “xinh đẹp” phải nói lớn lên. Rồi, chuyện gì? (Hồi đầu năm, trong lúc con ngủ, hình ảnh của Sư Phụ xuất hiện trong giấc mơ của con và nhìn con rất hung dữ, như vầy nè, Sư Phụ quay mặt đi.) Tôi không hiểu. (Trong giấc mơ, trong giấc mơ của anh ấy.) Hung dữ với anh ấy hả? Rồi anh ấy quay mặt lại với tôi? (Dạ không phải.) (Sư Phụ không muốn nhìn anh ấy.) Không muốn nhìn anh ấy? (Sư Phụ quay mặt đi.) Thật hả? Anh làm gì khiến Bả giận vậy? (Dạ không, ý con là gần đây con mới bắt đầu đi cộng tu được hai, ba tháng mà chưa thấy kết quả gì, nên con nghĩ có phải là tại vì Sư Phụ quay mặt đi, không quan tâm con không?) Đừng. Đừng tự tạo chướng ngại cho mình nữa. Người đó chưa chắc là Sư Phụ. Anh có niệm Năm Hồng Danh để thử người đó chưa? Đôi khi là ma đến phá anh đó, mà anh lại trách tôi. Đa phần Sư Phụ bên trong không dữ đâu, không có. (Người đó thật sự rất dữ.) Thật hả? Vậy thì không đúng rồi. Sư Phụ bên trong sẽ không hung dữ. Trừ khi quý vị phạm một giới rất lớn rồi quý vị rất ăn năn, muốn Ngài la rầy quý vị thì Ngài mới làm như vậy. Còn không thì Ngài sẽ không như vậy. Hiểu chưa? (Dạ hiểu.) Quên bà ấy đi. Đó là ma. (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ.) Đó không phải là Sư Phụ thật. Anh tu hành tốt mà. Anh thiền tốt, quán Ánh Sáng và Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại) rất tốt. Lại còn đi cộng tu, giữ giới nghiêm chỉnh. Ngài không có lý do gì để quay mặt với anh cả. (Chuyện đó chỉ mới xảy ra gần đây.) Không sao, không sao đâu. Sẽ tốt thôi. Được chứ? Đừng tự trách mình nữa.
Cái ly đâu rồi? (Dạ anh ấy lấy đi rồi.) Để làm gì? (Mang lại nhà bếp, để họ có thể…) Để lại trong bếp rồi hả? (Dạ.) Ồ. Anh ấy uống cả ly sao? Ồ, được rồi, không sao. Nếu còn lại một chút, quý vị mang đổ vào thùng lớn và mọi người cùng uống nhé, ý nói những người có vấn đề. (Dạ.) Được rồi. Cái lúc nãy cũng vậy. Nào, để đây. Cái này cho mấy cô gái. Quý vị đổ vào thùng. Mỗi người một giọt là được rồi. Còn ai nữa không? (Dạ không.) (Dạ không cần.) Còn ai không? (Sư Phụ hãy nghỉ ngơi.) (Sư Phụ nghỉ ngơi đi ạ.) Hết câu hỏi rồi hả? Tha cho tôi rồi hả? (Dạ, tha rồi.) Cảm ơn nha. Được rồi. Một lát nữa tôi sẽ xuống, còn người khác nữa. Được rồi. Tạm biệt. (Cảm ơn Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ.) (Chào Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ.) Bên kia không thấy được hả? Quý vị phía trước, ngồi xuống để họ có thể thấy tôi. Thấy được chưa? Cũng là người đó thôi. Không thay đổi gì, chỉ già đi một chút. (Không đâu ạ, Sư Phụ rất đẹp. Sư Phụ rất đẹp.) (Sư Phụ rất trẻ.) Phía sau có thấy không? Vừa nãy có thấy không? (Dạ có, thấy rồi ạ.) Quý vị đều thấy hết rồi hả? Mấy người phía trước, ngồi xuống. Tôi sẽ đi ngang qua. (Dạ.) Ngồi xuống, tôi sẽ đi ngang qua. (Dạ) (Quý vị phía trước ngồi xuống đi.) Quý vị ngồi xuống, tôi sẽ đi qua bên đó và đi qua bên này nữa. Được rồi. Người Trung Quốc đông quá, không thể lo hết được. Tôi sẽ đi qua bên đó nếu quý vị chịu ngồi xuống. Tôi đi xuống lối đó được không? Không được. Được rồi. Được rồi. Được rồi. Như vậy thì quý vị bên này có thể nhìn tôi thêm được vài lần. Chỉ để họ nhìn tôi. Được rồi. Cảm ơn quý vị rất nhiều. Như vầy thì quý vị có thể nhìn tôi thêm vài lần nữa. Mấy người phía trước, ngồi xuống, để mấy người phía sau còn thấy được. Tại vì tôi nhỏ người quá mà.
Chào. Vừa rồi tôi có trả lời hết câu hỏi của quý vị chưa? Người khác hỏi cũng là hỏi giùm quý vị đó. Có khi họ hỏi toàn những câu ngớ ngẩn. Được chưa? Đủ rồi hả? Ồ, phía sau không thấy rồi. Được rồi. Được rồi. Xin lỗi nhé. Tại sao Thượng Đế lại tạo tôi nhỏ như vậy chứ? Chắc là mấy thứ nhỏ nhỏ thì quý giá hơn ha, phải không? Được chưa? Được rồi, được rồi, được rồi. Cảm ơn quý vị nhiều. Chào. Chào, chào. Đủ rồi chưa? Được rồi. (Chào Sư Phụ.) Mấy người này cũng là người Trung Quốc à? Không phải hả? (Sư Phụ!) (Dạ không ạ.) Ờ, ờ, lát nữa sẽ đến lượt quý vị. (Chào Sư Phụ.) (Người Trung Quốc ạ.) Chào. (Chào Sư Phụ.) Chào! Được rồi. Được rồi. Được rồi. (Chào Sư Phụ.) Ờ. (Chào Sư Phụ.) Vẫn còn nhiều người quá. Được rồi, tôi đi bên này nhe. Không sao đâu. Tôi nghĩ có lẽ đủ rồi, nếu quý vị quá mệt. Thấy tôi chưa? Người Trung Quốc hả? (Dạ.) (Dạ.) Được rồi. (Chào Sư Phụ.) Tốt. Tốt.
(Sư Phụ giảng hay quá!) Hả? (Sư Phụ giảng hay quá!) À, nghe được hả? (Dạ.) Nghe có phiên dịch hết hả? (Dạ có.) Có thiệt hả? (Dạ có.) Tôi đi bên kia được không? Tôi có thể đi nhanh. Tôi đi bên đây, để quý vị thấy được tôi. Đi lối này và đi lối này. Được rồi nha. (Tạm biệt Ngài.) Nhớ nhìn nha. Bởi vì đông người quá. Lát nữa tôi sẽ quay lại. Mốt thiền nữa lại gặp ha. Tôi sẽ gặp quý vị sau. …không biết nữa. Anh ấy nói anh ấy không biết tại sao anh ấy lại nhìn quý vị. Tôi hỏi tại sao, anh ấy nói không biết. Anh ấy không vẫy tay, và quý vị biết tại sao. Không biết hả? Không biết tại sao. Chắc là anh ấy trông đẹp hơn. Anh đẹp trai mà. (Thượng Đế gia trì Sư Phụ.) Thượng Đế gia trì quý vị nhiều hơn nữa. Tôi sẽ quay lại sớm thôi. (Con thương Sư Phụ.) Thương quý vị. Tôi sẽ sớm quay lại. Tôi sẽ quay lại sớm thôi.
(Sư Phụ.) Được rồi. Hẹn gặp lại. (Con 70 tuổi rồi, đây là từ chồng con.) Ồ, cái đó dành cho bác, dành cho bác. Vậy nha. (Từ chồng con ạ.) Cái đó dành cho bác. (Cảm ơn Sư Phụ.) Được rồi. Mọi người ổn chứ? (Cảm ơn Sư Phụ.) Chào. (Cảm ơn Sư Phụ.) (Chào.) (Sư Phụ, rất vui được gặp Ngài.) Ồ, lại là anh. (Dạ, dạ.) Ồ, anh có gì ở đây vậy? (Dạ, Ngài thích hình này chứ?) Ồ, anh thích hả? (Dạ, con thích.) Tốt, tốt. Tôi cũng vậy. (Tốt.) Bà ấy thật đẹp. (Dạ.) Mọi người ổn chứ? (Dạ tốt. Cảm ơn Sư Phụ. Cảm ơn Ngài.) (Cảm ơn Sư Phụ.) Được rồi. (Cảm ơn Sư Phụ.) Dễ thôi, dễ thôi. Được chứ? Dễ thôi. Hộ pháp đích thực. (Sư Phụ.) Lần nào cũng mấy người cũ này. Chà. Được rồi, được rồi. Ờ, ờ. (Thương Sư Phụ.) Cũng thương quý vị. Rồi. Rồi, tôi đi được chưa? Tôi sẽ quay lại sớm thôi. Ai đã được chạm rồi thì đừng chạm nữa. (Chào Sư Phụ.) Để cho người khác. (Cám ơn Sư Phụ.) Chào quý vị. (Sư Phụ nhớ uống nhiều nước nha.) Cảm ơn. Tôi sẽ uống. (Sư Phụ.) Nhìn vào mắt thì tốt hơn. Đủ rồi ha? Ồ, này. Vợ anh có đến không? (Dạ có đến.) Vợ anh có đến không? (Dạ có) Tôi không thấy cô ấy. (Dạ.) Được rồi. Được rồi, ờ, ờ, ờ. Tạm biệt. Anh chưa có con à? (Dạ không, con không cần.) Lười, lười. Không cần hả? (Dạ không cần.) Ờ. Đẹp quá. Được rồi. Tôi đi đây. (Tạm biệt, Sư Phụ.) Được rồi, gặp quý vị sau nha. (Tạm biệt ạ.) (Hẹn gặp lại Ngài.) Tôi sẽ quay lại.
Photo Caption: Sẽ Vươn Tới Mục Tiêu Cao Cả!